Giông về trời đổ cơn mưa
Ông Trời làm tội anh chưa
Bao mùa rụng rời lá úa ấy bấy nhiêu anh chờ
Mây buồn tìm về xa xôi
Anh buồn một mình anh thôi
Ba hồi lặng thời gian trôi ấy mấy anh trông đợi
Lòng còn thương ấy mấy còn trông đợi
Buồn còn thương ấy thế lệ còn rơi
Ai về lau sạch đi sầu rơi hắt hiu trên mi người
Thôi tình ta từ đây cách xa muôn ngàn phương trời
Chờ người thương ấy mấy còn xa vời
Niềm tương tư ấy thế còn đầy vơi
Em dù mai này mang bình yên khuất xa nơi anh rồi
Mang mộng mơ ngày qua gửi mây nhắn em đôi lời
Ấy mấy anh trông đợi
Nắng hạ một ngày sẽ ngừng chiếu và mưa đông có lúc sẽ ngừng rơi
Nhưng nỗi buồn của anh vẫn còn đó thấm vào bài hát của anh đến từng lời
Màn đêm bầu bạn cùng nỗi nhớ, đã bao lâu anh chẳng thể ngủ say
Nghĩ về em trong từng bản nhạc cũ nhưng đã cách xa nên không thể đủ hay
Nếu như một ngày nào khi em tỉnh giấc, em mơ thấy giấc mơ ngày hôm qua
Những bình yên mà ta từng mong đợi như những món quà sau những ngày bôn ba
Để cho em có thêm phần mạnh mẽ, để cho em vơi bớt những âu lo
Vậy nên nếu xa là định mệnh thì quên lãng là điều lý trí đâu cho
Và anh đôi khi nhầm lẫn giữa cuộc sống, cuộc tình và những cuộc đua
Mỉm cười tha thứ mọi lầm lỗi em giữ trong lòng sẽ hóa những được thua
Thế nên không giữ nhau được nữa
Lãng phí khác xa với dư thừa
Xa nhau không phải vì không thương mà xa vì đó không phải là một nửa
Mà ta luôn tìm kiếm giữa biển người bao la
Một cảm giác có niềm tin để cho đi tất cả
Thế nên ngày cuối cùng bên nhau, em mỉm cười và không nói
Giá như lúc đó anh nhận ra im lặng cũng giống như một cách trả lời.
Ngày trong xanh khi em ghé đến bên anh mong manh như vẽ trong tranh anh cứ nghĩ rằng bền lâu
Nhưng ngờ đâu tình không thành, thu vừa qua mùa đông lạnh, em vội quên ấm ấp ban đầu
Tâm tư anh đã muốn buông lơi yêu thương như giữa xa khơi mới đó thoáng đầy lại vơi
Em giờ như cánh chim trời bay về nơi ấy xa vời rồi, còn gì đâu
Em phiêu du nơi đó đây, ngang qua anh như gió mây, quên kí ức đã đắm say những tháng ngày
Nhưng sao anh vẫn nhớ mong có phải anh quá ngốc không? Rồi! lại buồn thôi!
Dù anh đã yêu em quá nhiều
Còn chưa nói ra hết bao điều
Thì thôi mối duyên tơ đôi mình
Đành rời xa, đành rời xa…